Tâm sự nhà giáo nghỉ hưu
Trải bao năm tháng qua rồiGiáo viên cũng có một thời lao đaoCái thời bao cấp cực sao!Sống nghèo, lương thấp, trông vào ngày thêmCuộc đời nào có được yênHọc sinh bỏ học, giáo viên bị thừaLàm sao giải quyết bây giờ?Người đi ngành khác, người về hưu nonNgười thôi việc, kẻ đi luônCuộc đời nhà giáo nghĩ buồn lắm thay20 - 11 đến gnàyKỷ niệm nhà giáo lòng day dứt lòng!Có còn ai nhớ đến không?Xa trường xa lớp mà lòng héo hon!Những giờ lên lớp đâu cònThế là chấm dứt vàng son một thời.
Hội làng quan họ
Hội làng dưới ánh trăng thanhSay câu quan họ bồng bềnh đò đưaMái đình bến nước làng xưaHẹn nhau quan họ đón đưa mời trầuThẹn thùng quên nón che đầu"Về nhà dối mẹ qua cầu gió bay"Trầu têm cánh phượng trao tayMạn thuyền sóng vỗ thêm say lòng ngườiCòn duyên đôi má hồng tươiMắt nhìn lúng liếng nụ cười say mê"Người ơi! Người ở đừng về"Dùng dằng dã bạn đêm hè vấn vươngHội tan man mác nỗi buồnNhớ ai quan họ lòng buông giọt sầu.
Chúc mừng xuân mới
Chúc mừng xuân mới bạn gần xa
Thịnh Vượng An Khang đến mọi nhà
Câu đối mừng xuân tươi nét bút
Vân thơ chúc tết thắm màu hoa
Lời ca quan họ tình đằm thắm
Tiếng hát giao duyên nghĩa đậm đà
Đất nước thanh bình bừng khí thế
Tưng bừng phấn khởi nức lòng ta.
Đêm Côn Sơn
Giữa hồ đọng mảnh trăng treoLưng đồi gió lộng thông reo đón mờiĐêm trăng ngọt vị đất trờiMặt hồ thao thức sao bơi giữa dòngBên song tạm gác giấc nồngGiăng bờ liễu rủ khiến lòng vấn vươngCảnh khuya gió núi đêm trườngDạ lan quyến rũ tỏa hương ngạt ngàoĐêm côn sơn tuyệt biết baoPhiêu diêu hồn mộng thả vào ý thơ.
Thơ lục bát
Lục bát là lục bát ơiLời thơ dìu dặt ru hời lòng taLời thơ lục bát thiết thaÊm như khúc nhạc chan hòa xốn xangLục bát mang nặng tình làngTình sông, tình núi, tình chàng, tình emLục bát thủ thỉ êm đềmLời ru của mẹ bên thềm võng đưaLục bát nỗi nhớ thiết thaQuê hương gắn bó trong ta trọn đờiLục bát là lục bát ơi!Trời xanh, biển biếc, hoa cười, chim caLục bát thơ Việt Nam taĐầy vơi hồn Việt ai mà không yêu...
GẶP NGƯỜI QUAN HỌ
Gặp ai má thắm môi hồng
Ngọt ngào câu hát cho lòng ai say
Để ai nhớ mãi nơi này
Người ơi! Người ở lại đây đừng về.
Nhớ hương quê
Nhớ Hương Quê một khoảng trờiBao la bay bổng những lời thơ hayThả hồn ngây ngất mê sayNhớ nhung ta gửi tình này đôi câuNhớ ai nhớ bắc nhịp cầuĐể cho ta được bên nhau chắp vầnHương quê xa cũng hóa gầnCầu Gồ - Gố Hạ bao lần bên nhauTình thơ hò hẹn trước sauNhớ ngày họp mặt dám đâu sai lờiBồng bềnh một giải mây trôiTìm trong nỗi nhớ khoảng trời Hương Quê
HƯƠNG TÌNH
Nắng vàng óng ánh lung linh
Heo may gợi nhớ bóng hình người xưa
Thả hồn gửi gắm trang thơ
Bâng khuâng đắm đuối giấc mơ hương tình
TÌNH THƠ
Dệt thơ ai rút tơ lòng
Hương thơ một thuở ấm nồng tình ai
Duyên thơ đâu quản dặm dài
Tình thơ vẫn thắm một trời ngát hương
NGHĨA THẦY TRÒ
Có được ngày nay phải nhớ xưa
Có xưa ta mới có bây giờ
Áo cơm cha mẹ ơn trời biển
Công sức thầy cô nghĩa hải hồ
Chân lý cuộc đời nhờ Đảng Bác
Khai tâm mở trí cậy thầy cô
Mai này nếu có nên danh phận
Phải giữ sao cho trọn đạo trò.
THU VỀ
Heo may trút lá đây rồi
Mùa thu đã đến bồi hồi con tim
Lá vàng xếp với tình em
Chiều thu dâng nhẹ nỗi niềm mênh mông
Lá rơi lãng đãng vô tình
Xếp bao nhiêu lá để thành mùa thu.
THƠ XUÂN GỬI BẠN
Nâng bút thơ đề biếc ý xuân
Tạ lòng gửi tới bạn thi nhân
Duyên thơ gắn bó mênh mang ý
Tình bạn keo sơn thắm thiết vần
Bài họa dạt dào câu thọ cát
Lời ngâm đằm thắm khúc trường ân
“Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ”
Ước hẹn trùng phùng dạo gót xuân.
YÊU ĐỜI
Xuân về nẩy lộc lá xanh tươi
Bây bổng vần thơ đẹp đất trời
Bát ngát tình xuân mừng tuổi hạc
Vẫn mơ, vẫn mộng vẫn yêu đời.
NHỚ AI
Nhớ ai như nhớ đất trời
Nhớ ai uống cả từng lời thơ hay
Nhớ ai ngây ngất mê say
Nhớ ai gửi chút tình này vào thơ
Nhớ ai vào cả giấc mơ
Nhớ ai ta dệt vần thơ ấm nồng
Nhớ ai, ai có nhớ không?
Bâng khuâng nỗi nhớ mênh mông đất trời…
NHỚ HÀ NỘI
Hà Nội hương nồng hoa sữa bay
Hồ Gươm liễu rủ lộng heo may
Ai về cho gửi ngàn thương mến
Lòng vọng quê hương nỗi nhớ đầy.
NHỚ MONG
Xa nhau mong đợi từng ngày
Nhớ thương anh thức đêm nay với đèn
Canh trường ấp ủ tình em
Lời thơ rực đỏ đêm đen lạnh lùng.
NẮNG CHIỀU
Chiều thu mây trắng bồng bềnh
Nhớ ai một thuở bóng hình yêu thương
Xa vời ngọn gió đưa hương
Heo may gửi chút tình vương bến chiều
THU BUỒN
02:59 |
Mưa ngâu rả rích trải buồn thương
Man mác tình thu đậm sắc hương
Cúc nở nghiêng mình in bóng nước
Sen tàn rũ lá đứng phơi sương
Văn thơ một chút thêm tình nghĩa
RẠNG RỠ THĂNG LONG
Tự hào biết mấy đất Thăng Long
Rạng rỡ ngàn năm giống Lạc Hồng
Một giải giang sơn bền Tổ Quốc
Ba miền đất nước đẹp non sông
Ông cha hợp sức xây cơ nghiệp
Con cháu đồng lòng giữ núi sông
Muôn thuở trường tồn dày sử sách
Việt Nam ngời sáng dưới trời đông.
VUI TUỔI GIÀ
Tuổi cao sức yếu trí không mòn
Một tấm lòng già vẫn sắt son
Nợ nước nặng tình đâu đã hết
Duyên nhà trọn nghĩa vẫn đang còn
Thơ văn thỏa thích cùng bè bạn
Đàn hát vui vầy với cháu con
Sống khỏe, sống vui đời sẳng khoái
An nhàn du ngoạn khắp ngàn non…
LÃNG DU
Mùa hương biếc lá đượm hồn xuân
Giục bước ngàn phương ngoạn cảnh trần
Phiêu bạt giang hồ vui nước biếc
Lãng du sơn thủy thú trăng ngần
Non cao mê mải hồn du tử
Biển cả đắm chìm mộng thế nhân
Vương vấn hương chiều buồn lữ khách
Phong sương nếm trải biết bao lần.
TỎA NGÁT HƯƠNG ĐỜI
Xuyên hai thế kỷ vẫn ngời xuân
Tuổi hạc trời ban đẹp bội phần
Thơ phú giao lưu tung gió lộng
Tao đàn xướng họa thỏa trăng ngần
Thi nhân hội tụ tình gắn bó
Tri kỷ tương phùng nghĩa kết thân
Thanh thản tuổi già vui cuộc sống
Hương thơm tỏa ngát đẹp đường trần.
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)




















